Tai nạn giao thông xảy đến khiến chàng lai Liệu giàu nghị lực và khát
khao cống hiến đã trở thành tàn phế, vụ việc xảy ra đã cách đây 2 năm. Khi đó
Liệu là Phó Bí thư Đoàn thôn Đông Đoài, xã Quảng Đông. Chập choạng tối, trên
đường đi sinh hoạt về, khi cùng bạn băng qua đường, Liệu đã bị một chiếc ô tô va
quẹt. Gây tai nạn xong chiếc xe này tiếp tục lao đi. Bạn Liệu đã báo cơ quan
chức năng dừng xe lại. Tài xế đã say rượu. Vụ tai nạn hôm đó đã khiến Liệu gãy
cả hai chân.
Lê Văn Liệu mưu sinh hàng ngày và chống chọi với từng cơn đau do chân trái hành hạ |
Liệu không có cha. Mẹ liệu, bà Lê Thị Lập cũng bị bệnh nan y liệt tay
trái, dù vậy bà cũng cố gắng cho con trai đi học. Đến lớp 9 thì do kinh tế quá
khó khăn, Liệu nghỉ học phụ giúp mẹ cày cấy trên một sào ruộng. Không còn đi học
nữa, đêm đêm Liệu cùng các thanh niên, đoàn viên trong thôn tập hợp sinh hoạt
rất xôm tụ. Và tai nạn đó đã khiến Liệu trở thành tàn phế suốt hơn 1 năm trời
cũng như tiêu tốn nhiều tiền chữa chạy khiến kinh tế gia đình đã khó khăn nay
còn khó khăn hơn. Nhìn mẹ phải thức khuya dậy sớm làm đủ thứ việc chỉ mong có
tiền lo cho đứa con trai mà Liệu đau thắt lòng. Vì vậy, sau khi bác sĩ chỉ định
vết thương tạm ổn, có thể đi lại được là Liệu lao vào làm việc bất kể khó nhọc
mong bù đắp cho mẹ và thỏa nỗi khát khao được làm việc. Đến đêm, Liệu lại cùng
các bạn đoàn viên, thanh niên trong thôn tổ chức sinh hoạt. Điều Liệu không nghĩ
đến đã xảy ra, do làm việc nặng quá sức khiến cái chân trái của Liệu đã tái phát
chấn thương. Do mang vác nhiều ngày nên hai đầu xương gãy không còn trụ thẳng
được mà bị cong lại, phù ra gây đau
nhức.
Công việc ở thôn không đủ tiền mua thuốc, Liệu đánh liều vào Bình
Dương tìm việc làm vừa đỡ đần được cho mẹ, vừa có tiền mua thuốc uống. Mẹ Liệu
không nói gì, bà chỉ gạt nước mắt nhìn con bước lên xe cùng cây nạng gỗ mà không
biết với bệnh tình này con trai sẽ làm gì để sống giữa chốn quê người. Nhưng bà
hy vọng với nghị lực con trai sẽ tìm được việc làm.
Đầu năm 2012, Liệu đến ở trọ tại Bình Dương cùng một người bạn và bắt
đầu tìm việc làm. Không ai dám nhận một thanh niên tật nguyền. Sau đó Liệu đến
thuê phòng ở trọ tại ấp Tân Hóa, xã Tân Vĩnh Hiệp, huyện Tân Uyên và được bà chủ
nhà trọ bảo lãnh với chủ đại lý vé số để Liệu được nhận vé số đi bán dạo. Hàng
ngày, với cây nạng gỗ và cái chân trái luôn lên cơn đau hành hạ chàng trai này
vẫn cố gắng đi bộ hàng chục cây số để bán vé số. Liệu nói có khi đau quá thì ghé
tiệm thuốc tây mua viên thuốc giảm đau uống rồi đi bán tiếp. Liệu bảo, anh phải
có gắng chấp nhận và cố quên cơn đau để kiếm tiền lo cho mẹ tật nguyền cũng như
mua thuốc cho bản thân mình. Nhưng cái ước nguyện tưởng chừng đơn giản ấy đối
với Liệu là không đơn giản khi mà hiện sức khỏe của Liệu đã có dấu hiệu xấu đi.
Liệu cho biết cái chân trái đã cong nhiều, phù ra và càng ngày càng đau hơn
trước, nếu không phẫu thuật kịp thời sẽ nguy hiểm và không có khả năng hồi phục.
Với thu nhập từ việc bán vé số dạo thì để có tiền ăn, đóng tiền phòng trọ để
sống qua ngày và uống thuốc giảm đau là đã khó huống hồ chi tiền phẫu thuật.
Hành trình vật lộn với cuộc mưu sinh tìm lại sức khỏe để phụng dưỡng mẹ già của
chàng trai ấy rất cần sự giúp đỡ, đồng hành của những tấm lòng nhân ái.